GIỌT LỆ MẸ RƠI
Trong giấc ngủ, mẹ về thăm con đó
Và sẻ chia những ray rứt, u buồn
Những đau khổ, đã làm con nức nở
Thiết tha gì khi lòng muốn bỏ buông.
Con yêu dấu, Mẹ vì con rơi lệ
Quắt quay lòng, vì thương đứa con yêu,
Đã côi cút, thiếu vòng tay che chở
Lại cô đơn trong lúc tuổi về chiều.
Tại phần số của con không được tốt :
“ Cho rất nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu”
Con phải gánh những gian chuân, cay đắng
Để kiếp sau được nhẹ bớt tội tình.
Mẹ đã tưởng cuối con đường thiên lý
Đời con yêu sẽ tỏa ngát hương trầm.
Thôi con ạ, dù lòng không như ý
Cũng xin vâng, chịu đựng ở gian trần.
Mẹ thương lắm khi nhìn con gái khóc
Giọt lệ nào lăn trên má muộn phiền
Mẹ đau xót không thể nào bao bọc
Khi âm dương đôi ngả cách đôi miền.
Con nhớ nhé, đừng bao giờ phiền trách
Hãy thứ tha, lòng thanh thản vô cùng
Họ làm xấu, đã có Trời xér xử
Chúa công minh, sẽ thưởng phạt công bằng...
Hãy nghe mẹ, lau khô dòng nước mắt
Mẹ về trời, sẽ phù hộ con yêu
Và hy vọng một ngày mai tươi sáng
Mẹ con mình lại được sống bên nhau ...
HONG VU LAN NHI
9/4/2012
ĐỜI BỖNG LẠC NHAU
Nếu mình đừng lạc mất nhau
Tình đâu để lỡ qua cầu gió bay
Để trôi bao tháng năm dài
Sầu chìm trong hận, biết ngày nào khuây ...
Anh theo sóng gió ra khơi
Con thuyền vô định chơi vơi giữa dòng.
Trùng dương trăng nước mênh mông
Nhìn hoa biển trắng tan trong nắng hồng
Nhớ sao nhớ ngập tràn hồn
Nhớ vang tiếng gọi bốn phương mơ tình
Mất nhau đời bỗng lênh đênh,
Hồn đau, tim nát, tìm quên men sầu.
Tình còn chi để gọi nhau
Giọng trầm ấm đó, đậm sâu, rộn ràng
Mộng vàng giờ đã nát tan
Tiếng tơ đứt đoạn, bẽ bàng âm cung.
Bóng anh chìm khuất mịt mùng
Em về xây mộ sầu chung lấp đời.
Cánh chim lạc nẻo mù khơi
Hoa trôi man mác rã rời tim đau.
Thôi đừng hờn trách gì nhau
Thôi đừng gian dối, héo sầu tâm tư.
Thôi đành, vĩnh biệt, giã từ
Mùa thu lá rụng. Tình thu bẽ bàng.
HONG VU LAN NHI
9/2/2012
Chỉ có thể đi cùng nhau một đoạn đường.”
Khi chia tay, tránh sao nhiều luyến tiếc
Tiễn đưa nhau, lòng bịn rịn khôn rời
Trong cuộc sống, biết bao lần ly biệt
Biết bao lần, nước mắt đã tuôn rơi.
Nếu hiểu được mình chỉ là lữ khách
Đã cùng nhau chung bước một đoạn đường
Lúc nào đó, sẽ chia ly, phân cách
Vĩnh biệt rồi, mỗi kẻ ở một phương.
Ta vẫn biết, đời chẳng gì vĩnh cửu
Là vô thường,là sắc sắc không không
Hãy xóa bỏ những đau thương, hờn giận
Tâm an bình, hồn như tấm gương trong.
Đời vốn dĩ chỉ là yêu với ghét
Vui với buồn, quanh quẩn giữa đời ta
Nếu không bỏ, đến khi nào mới hết
Hận thù theo, dù tới cõi ta bà ...
Làm sao giữ trong vòng tay nhỏ bé
Mọi ân tình, nơi vũ trụ bao la
Lấy hữu hạn mà đo lường vô hạn
Ta cho người, kỳ vọng người cho ta ?
Trọng cha mẹ, yêu vợ, thương con cái
Những mong sao được kề cận lâu dài
Gần muôn dặm, vẫn có ngày trơ trọi
Bước một mình trong mù mịt tương lai ...
Hãy quan tâm đến những người đói khát
Biến hồn mình thành những thức ăn ngon
Một trái cam, một chùm nho, quả táo
Đủ nuôi no bữa thịnh soạn tâm hồn.
Hãy quan tâm đến mùa đông giá rét
Cuộc đời nghèo, không đủ áo che thân
Sự giúp đỡ đã kết thành chăn ấm
Che ấm lòng, khỏi gió buốt căm căm.
Hãy quan tâm đến những người đau khổ
San sẻ lòng, chia an ủi, âu lo
Một ánh mắt cũng đủ thay lời nói
Cũng đủ làm cho người bớt bơ vơ.
Hãy trân quí những phút cùng chung hưởng
Gửi cho nhau những tình nghĩa chân thành
Dù xa cách, sau đoạn đường ngắn ngủi
Cũng hài lòng, không một phút ăn năn ...
HONG VU LAN NHI
8/30/2012
BỜ VAI
Cảm nghĩ qua câu chuyện:
“Hạnh phúc không chỉ là nụ cười”
Hồi còn nhỏ, hai mẹ con tâm sự
Chuyện vui buồn xảy trong chốn dân gian
Mẹ nhẹ nhàng, hỏi tôi như muốn thử
“ Bộ phận nào quan trọng nhất nơi thân …”
Ngước nhìn Mẹ, nhìn thân già mỏi mệt
Đã tảo tần nuôi nấng lũ con ngoan
Với đôi tay, mẹ lo toan mọi việc
Mẹ thay cha, xốc vác chuyện gia đình.
Có một lần đi thăm trường khiếm thị
Xót xa người trong thế giới đui mù
Ôi đôi mắt là linh hồn cần thiết
Mẹ trầm ngâm qua ánh mắt suy tư.
Rồi đến lúc, nhìn nỗi buồn chia biệt
Người dắt dìu, kẻ nâng đỡ, sẻ chia
Tâm giác ngộ, lóe trong tầm hiểu biết
Gặp gian chuân, VAI quan trọng vô bờ.
Ai cũng cần một bờ vai nương tựa
Bất hạnh, khổ buồn, mất mát, tổn thương
Lời an ủi phát từ lòng chân thật
Xóa niềm đau, lau giọt lệ tủi hờn.
Càng khôn lớn, càng thấm lời mẹ dạy
Suốt cuộc đời tôi đợi một bờ vai
Không hẳn chỉ để được người san sẻ
Mà vai tôi, cùng gánh nỗi đau dài …
HONG VU LAN NHI
8/31/2012